Thursday, September 29, 2011

Thơ “bật mầm” của “nhà tư tưởng” Nguyễn Hồng Vinh

page Hết ủy viên trung ương, thôi Phó trưởng ban tuyên giáo, Nguyễn Hồng Vinh bỗng nhiên trở thành một… nhà thơ, với lối thơ “bật mầm”. Với hình ảnh luôn cặp kè như hình với bóng cùng Hữu Thỉnh và tần suất thơ tràn ngập các báo từ Văn nghệ, Nhân Dân, Công an đến các tờ báo đảng lẫn tập san tỉnh lẻ từ bắc chí nam, dư luận đồn kháo việc Nguyễn Hồng Vinh thò chân vào cửa Hội nhà văn kỳ tới là điều gần như chắc chắn.
          “Là bạn đọc, ta thấy hành trình của anh với một không gian khá rộng, đó là thông tin cấp một. Thông tin cấp hai, quan trọng quyết định là nhịp đập của hồn anh. Xem ra, những gì mà anh kể lại với chúng ta đều bình dị, dễ thương, dễ gặp, dễ thấy hàng ngày. Người vô tình có thể để trôi qua, tuột mất. Còn Hồng Vinh, con người có vẻ đa sự này thì đã kịp buộc giữ chúng lại bằng một thứ ngôn ngữ cũng bình dị như việc đời, như sự sống…”- Đó là lời tựa của nhà thơ Hữu Thỉnh viết cho tập thơ “Thao thức dòng đời” của Nguyễn Hồng Vinh.
          Báo Công an nhân dân “thổi” khiếp hơn khi gọi tập “từ những nẻo đường” của Nguyễn Hồng Vinh là “cuốn nhật ký bằng thơ”: “Con người thi ca của Nguyễn Hồng Vinh rõ ràng không thể lấn át con người báo chí trong ông. Nhưng ông đã làm được một việc quan trọng, là hài hòa hai con người ấy. Vì thế thơ của ông, dù rất "thời sự" nhưng cũng tràn đầy cảm hứng thi sĩ”. (Cuốn nhật ký bằng thơ của nhà báo Nguyễn Hồng Vinh, báo Công an Nhân dân).
          Báo Sài Gòn giải phóng thì như thể reo lên khi khám phá ra “chìa khóa” nghệ thuật trong “dòng thơ bật mầm” của “nhà tư tưởng” Nguyễn Hồng Vinh: “Thao thức dòng đời là tập thơ thứ hai của Nguyễn Hồng Vinh. Lật trang thơ đầu tiên, tôi bắt gặp một thao thức – có thể gọi là “chìa khóa” để lần tìm bên trong thế giới nghệ thuật thơ Hồng Vinh: “Dòng đời chảy dọc tháng năm – Trong tôi buồn vui sâu lắng – Vời vợi bao miền hoài niệm – Thao thức, dòng thơ bật mầm” (Thao thức thơ- báo Sài Gòn giải phóng).
          Chẳng biết cái “dòng thơ bật mầm” là thứ thơ quái quỉ gì? Xin trích vài đoạn được đánh giá là xuất sắc nhất của “dòng thơ bật mầm” Nguyễn Hồng Vinh, bạn đọc xem nó có “bật mầm” không nhé:
Mẹ dạy con làm điều nhân nghĩa
Đời nhắc con sống trọn tình người
Cha cho con móng nhà vững chãi
Đất nước cho con ngôi nhà bình yên…
(Cho)
Trong chiếc ba lô ngày trở lại Hà thành
Ắp đầy những tấm hình đen trắng
Của một thời Trường Sơn chiến tranh
Cao đẹp tình người, lẽ sống!…
(Những tấm ảnh Trường Sơn)
Em mang theo "Vầng trăng vệ đê" (1) vào đất
Sóc Trăng
Hay để lại bên sông Hồng cuộn chảy?
Nơi Tình Yêu bừng bừng lửa cháy
Thổn thức, chiêm bao, xao xuyến dâng đầy…
Trăng Sóc Trăng mờ tỏ đêm nay
Bên sóng nước rì rầm như phút nào ngày ấy
Thiếu vắng anh, vầng trăng như nhỏ lại
"Khoảng sáng vệ đê" càng lấp lánh, xôn xao…
(Trăng ở Sóc Trăng)
          Còn đây là vài dòng thân thế của “nhà tư tưởng” đang thành… nhà thơ Nguyễn Hồng Vinh được báo Công an Nhân dân đăng kèm ngay dưới bài “cuốn nhật ký bằng thơ…”:
          “Phó giáo sư, tiến sĩ, nhà báo Nguyễn Hồng Vinh sinh ra và lớn lên tại huyện Nam Trực, tỉnh Nam Định. Ông thi đỗ vào khoa văn trường đại học Tổng hợp Hà Nội nhưng lại chuyển sang theo học ngành sử. Trong chiến tranh, Hồng Vinh là một phóng viên chiến trường. Ông có mặt ở những nơi bom đạn ác liệt nhất như đường Trường Sơn, thành cổ Quảng Trị. Năm 1986, ông bảo vệ thành công luận án tiến sĩ về báo chí tại Viện hàn lâm khoa học xã hội Liên Xô. Nhà báo Nguyễn Hồng Vinh nhiều năm là tổng biên tập báo Nhân dân; từng là Ủy viên ban chấp hành trung ương đảng khóa VIII, IX, đại biểu Quốc hội khóa X, XI. Ông cũng từng giữ nhiều trọng trách như Chủ tịch hội nhà báo Việt Nam, Chủ tịch liên đoàn báo chí ASEAN (CAJ), Phó trưởng ban thường trực Ban Tư tưởng – văn hóa trung ương. Hiện nhà báo Nguyễn Hồng Vinh là Phó chủ tịch thường trực hội đồng lý luận phê bình văn học nghệ thuật trung ương”.

No comments:

Post a Comment