Sunday, March 11, 2012

Chúng Tôi Luôn Luôn Ủng Hộ Anh Trúc Hồ và SBTN.- Đừng bắn vào nhau


Chúng Tôi Luôn Luôn Ủng Hộ Anh Trúc Hồ và SBTN

Trần Đình Nguyên


Nói chuyện trong chương trình Nhân Quyền Cho Việt Nam tại phòng thu của SBTN ở Hoa Thịnh Đốn vào tối ngày 6 tháng 3 năm 2012, nhạc sĩ Trúc Hồ, bằng lối nói tâm tình và rất thu hút đã cho biết một số điều như sau:

1/Chính anh và Ban giám đốc đài STBN đã khởi xướng việc kêu gọi mọi người ký tên vào Thỉnh Nguyện Thư gửi Tổng thống Obama và Quốc hội Hoa Kỳ. 


2/Chính anh qua trung gian của anh Võ Thành Nhân đã nhờ Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng, giám đốc điều hành tổ chức Boat People S.O.S để giúp liên hệ với Tòa Bạch Ốc hầu trao Thỉnh Nguyện Thư cho Tổng thống Obama.



3/Chính anh và Ban giám đốc đài SBTN không hài lòng cuộc tiếp xúc ở Tòa Bạch Ốc vào ngày 5 tháng 3 vừa qua. Mọi diễn tiến hoàn toàn khác với những gì mà anh được cho biết trước đó nếu không muốn nói là bị lừa gạt.


4/Chính anh và Ban giám đốc đài SBTN chính thức ngưng không cộng tác với Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng và mọi cuộc vận động tiếp theo sẽ do SBTN xúc tiến riêng. Anh Trúc Hồ và Võ Thành Nhân sẽ đi các tiểu bang vận động còn Luật sư Đỗ Phủ và Anh Tuấn làm việc thẳng với Tòa Bạch Ốc.


Nghe qua những điều tâm tình của nhạc sĩ Trúc Hồ, người ta mới hiểu thêm những uẩn khúc đàng sau của cuộc gặp gỡ với Tòa Bạch Ốc, nhất là hiểu rõ hơn vì sao chính anh và Nhạc sĩ Việt Dũng đã rời phòng họp sau khi ba người trẻ là Cindy ( đại diện Hội đồng nhân quyền cho Việt Nam tại Houston), Billy Lê (Chủ tịch Tổng hội sinh viên Nam Cali), Ca sĩ Quốc Khanh trình bày phần đầu của buổi tiếp xúc. Ba người trẻ này là do Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng chọn lựa và giới thiệu cho Tòa Bạch Ốc.


Anh Trúc Hồ và anh Việt Dũng thất vọng là vì quá tin vào Tiến Sĩ Nguyễn Đình Thắng khi không nói thật về cuộc gặp gỡ ngày 5 tháng 3 ở Tòa Bạch Ốc.


Với một người có hơn 30 năm hoạt động ngoại vận tại Hoa Thịnh Đốn, Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng phải hiểu rằng việc liên lạc với Văn phòng Sáng kiến về người Mỹ gốc Á Châu Thái Bình Dương (Initiative on Asian Americans and Pacific Islanders) của Tòa Bạch Ốc và sắp xếp một cuộc gặp gỡ diễn ra tại Eisenhower Executive Office Building – South Court Auditorium không thể thổi phồng là “vào Tòa Bạch Ốc” hay “gặp Tổng Thống Obama nếu ông có thì giờ ghé qua”.


Trong Tòa Bạch Ốc, văn phòng Sáng kiến về người Mỹ gốc Á Châu Thái Bình Dương chỉ có nhiệm vụ và thẩm quyền liên quan đến những vấn đề cộng đồng. Họ không có thẩm quyền giải quyết các vấn đề liên quan đến nhân quyền, đàn áp tôn giáo. Và họ cũng không có thẩm quyền gì để “mời” Tổng thống đến gặp gỡ để nghe ý kiến của cộng đồng khi mà Tổng thống và nội các của ông không quan tâm tới.


Sự kiện Tiến Sĩ Nguyễn Đình Thắng không nói thật về cuộc gặp gỡ, đã dẫn đến điều mà nhà báo Phạm Trần viết lên trong bài viết “Bài học nhân quyền tại Bạch Ốc ngày 5/3/2012” rằng Tòa Bạch đã lúng túng “không danh chính ngôn thuận”.


Nhà báo Phạm Trần kể rằng lúc đầu màn ảnh hiện lên “White House Briefing with National Vietnamese American Leaders” (Cuộc thuyết trình (của) Tòa Bạch Ốc với những Lãnh Đạo người Mỹ gốc Việt) nhưng sau đó nhạc sĩ Trúc Hồ phản đối thì đổi thành “White House Briefing with Vietnamese Americans”. Vào giờ chót trước khi khai mạc thì đổi thành “White House Briefing with Young Vietnamese American Leaders” (Cuộc thuyết trình (của Tòa Bạch Ốc) với các lãnh tụ trẻ người Mỹ gốc Việt).


Sự thật văn phòng Sáng kiến về người Mỹ gốc Á Châu Thái Bình Dương của Tòa Bạch Ốc không lúng túng và không hề “không danh chính ngôn thuận”. Ngay từ ngày 1 tháng 3 năm 2012 khi gửi thư mời chính thức, ông Eddie Lee giám đốc Văn phòng này đã cho biết đây là buổi tiếp xúc “những người Lãnh đạo trẻ Việt Nam”.



Từ đâu có “những người lãnh đạo trẻ Việt Nam”? Đó chính là tổ chức "National Organization of youngVietnamese American Leaders" mà Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng đã lập ra vào năm ngoái, một ngoại vi của tổ chức BP S.O.S nhằm thu hút khoảng 500 người trẻ trở thành lãnh đạo cộng đồng Việt Nam trong 10 năm tới.


Quyết định không hợp tác với Tiến sĩ Nguyễn Đình Thắng của nhạc sĩ Trúc Hồ đưa ra vào chiều ngày 6 tháng 3 sau khi chấm dứt cuộc vận động ở Quốc Hội là một chọn lựa tuy khó khăn nhưng biểu hiện bản tính ngay thẳng và thật tâm muốn phục vụ đất nước và dân tộc của anh.


Chính sự chân thật này mà anh đã tạo một biến cố lịch sử của cộng đồng người Việt tỵ nạn tại Hoa Kỳ khi thu nhận 130 ngàn chữ ký trong một thời gian kỹ lục.


Cuộc vận động này như anh Trúc Hồ đã nói chỉ mới là bước đầu, ví như chúng ta mới 1 phần 3 đoạn đường. Nó còn đến 2 phần 3 đoạn đường với hai mục tiêu mà anh Trúc Hồ đã nói là: đạt 200 ngàn chữ ký và từ hạ tầng cơ sở các tiểu bang vận động gặp trực tiếp Tổng thống Obama.



Thiết nghĩ rằng mục tiêu này không khó khăn và thực hiện được. Tuy nhiên để sự vận động rộng rãi hơn và có sự tiếp tay của mọi người trong tinh thần Diên Hồng 2012, đề nghị anh Trúc Hồ và Ban Giám đốc đài SBTN cố gắng liên lạc và tiếp xúc với tất cả các vị lãnh đạo Cộng đồng, Tập thể cựu chiến sĩ, các đảng phái và Tổ chức tôn giáo, đoàn thể trẻ tại những tiểu bang mà quý anh đi đến, không bỏ sót một ai.



Làm được như vậy, tôi tin là anh Trúc Hồ và SBTN sẽ thành công vì “lòng dân là ý trời” như anh đã nói trên đài Á Châu Tự Do.



Trần Đình Nguyên
Maryland

Đừng bắn vào nhau
Khi người lính ra trận , đối với tôi , chỉ có 2 lằn đạn.

Một : bắn vào mục tiêu .
Hai , bắn về phía chúng tôi.

Dù ai đứng ở đâu , súng cứ nhắm vào mục tiêu trước mặt ,- là bạn. Dù người đó dùng súng trường, súng cối hay súng lục . . . .cũng vậy. Đường nào cũng đến La Mã , không phải chỉ có con đường mình đang đi . Có thể còn nhiều con đường ngắn hơn , thuận tiện hơn . . . mà mình chưa biết. 

Áp dụng vào mục tiêu bạo quyền cộng sản VN hiện nay , tôi nghĩ, cũng có nhiều con đường để hạ bệ nó, tuỳ theo điểm đứng, tuỳ theo phương tiện , tuỳ theo tình thế , tuỳ theo quan niệm , tuỳ cơ sở lý luận. Người trong nước cũng như người ở nước ngoài. Miễn là đích nhắm không hướng về ta , mà hướng về phía địch , đó là bạn.

Nếu bạn đòi giải thể chế độ cộng sản , đập tan nó ngay , không khoan nhượng , thì sẽ có hàng chục triệu người tri ân bạn , nếu bạn làm được , trong đó có tôi.

Nếu bạn chưa thực hiện được trong lúc này , bạn cũng nên cho phép những người khác áp dụng một phương cách khác , miễn là cũng góp phần hữu ích cho bạn trong việc đánh đổ bạo quyền CSVN.

Được không bạn ? 

Xin đan cử một ví dụ .
Nếu bạn chịu khó đọc kỹ bản Tuyên Ngôn quốc tế Nhân Quyền ( chỉ có 30 điều khoản ) , bạn sẽ thấy ở đó có những phương tiện đấu tranh mà bạo quyền rất sợ : Quyền phát biểu, quyền hội họp , quyền biêu tình , quyền tự do thân thể , tự do đi lại , tự do báo chí , quyền tham gia sinh hoat chính trị . . .

Xin bạn cứ hình dung xem , nếu đòi được các quyền này , bạo quyền CSVN sẽ ra sao ? Lúc đó, bạn chưa ra tay mà nó đã sập ! 

Bởi vậy, tôi không dám coi thường những người đấu tranh bất bạo động .

Họ khôn ngoan lấn từng bước một , bởi vì họ biết họ không có đủ vũ lực , súng đạn để đập tan nó ngay, như ý muốn của bạn, nhưng họ có cách thế riêng để tiến tới mục tiêu.

Họ dùng những phương tiện hợp pháp , những điều mà bạo quyền CSVN đã cam kết tôn trọng , những điều mà thế giới tự do đã theo đuổi từ mấy thế kỷ qua , những điều mà chinh phủ Mỹ khó có thể mở miệng từ chối giúp đỡ , những điều mà bạo quyền CSVN cũng chỉ phải tìm cách né tránh , chống chế chứ không phản công được. 

Họ cũng có lý đấy chứ ? Miễn là họ không chĩa mũi súng về phía bạn. Họ cũng đang sống và sinh hoạt ngay bên lưng bạn .Và có thể họ đang có nhiều "lực và thế" hơn bạn , cái mà chúng ta rất cần . Không lẽ bạn muốn biến họ thành kẻ thù ?

Bạn sẽ lợi gì , được gì , hữu ích gì cho mục tiêu mà bạn đưa ra ? Không lẽ bạn lại chĩa súng vào lưng họ trong lúc họ đang cố gắng tiến đến mục tiêu chung ? Trong trư ờng hợp này, tôi e rằng bạn đã tự chọn cho mình một chỗ đứng rất bấp bênh và nguy hiểm , giữa hai lằn đạn.

Hàng chục triệu người đang nôn nóng như bạn. Nhưng đường đi còn khó khăn . Có khúc ca lên đường nào mà không có chông gai ? Trang Hùng Ca Sử Việt nào mà không nhuốm đầy máu và nước mắt? Mong rằng gai không do bạn mình gieo rắc , máu không phải đổ vì lằn đạn của người mình nghĩ là chiến hữu .

Lê Phú Nhuận  Người Lính Già 73

No comments:

Post a Comment