Có lẽ Bạn chỉ nghe đến Nhạc Sĩ Văn Cao mà không bao giờ biết nhân vật đã là chứng nhân qua các thế hệ này cũng là một nhà Thơ
Có lúc
Một mình một dao giữa rừng đêm không sợ hổ
Có lúc
ban ngày nghe lá rụng sao hoảng hốt
Có lúc, nước mắt không chảy ra ngoài được
Một mình một dao giữa rừng đêm không sợ hổ
Có lúc
ban ngày nghe lá rụng sao hoảng hốt
Có lúc, nước mắt không chảy ra ngoài được
"Nghe" Văn Cao từ thơ không nhạc tính nhưng luôn mới trong cảm
xúc với những câu chí tình viết cho những bạn văn như Nguyễn Huy Tưởng, Nguyên
Hồng, Nguyễn Tuân..., những dòng về em nồng nàn. Và, những câu thơ tự
vấn mình sâu sắc:
Con thuyền đi qua
để lại sóng
đoàn tàu đi qua
để lại tiếng
đoàn người đi qua
để lại bóng
tôi không đi qua tôi
để lại gì?
để lại sóng
đoàn tàu đi qua
để lại tiếng
đoàn người đi qua
để lại bóng
tôi không đi qua tôi
để lại gì?
(Không đề)
Những câu thơ bật ra như một giọng nói nhỏ, trầm ấm mà đầy chất
trí tuệ nên đọng lại mãi trong lòng người đọc. Đọc thơ Văn Cao như đi theo một
dòng sông lớn, mà ở đó "mỗi chữ, mỗi câu, mỗi bài thơ mở ra cái quãng ngược,
quãng xuôi, những cái không nói tới mà người đọc càng tìm thấy mãi..."(Mấy ý
nghĩ về thơ - Văn Cao).
LINH THOẠI
http://vietbao.vn/Giai-tri/Tho-Van-Cao/40088069/236/
Chúng ta hãy cùng nhau đi vào cõi Thơ Văn Cao với người dẫn lối: Chị Bích Huyền
Chúng ta hãy cùng nhau đi vào cõi Thơ Văn Cao với người dẫn lối: Chị Bích Huyền
No comments:
Post a Comment