Thơ Văn: Dư âm tiếng Quốc
Ngoảnh lại cố hương bạc tóc
Cờ tang rũ nóc Sơn Hà
Lệ đêm ướp nỗi xót xa
Nghe chim Quốc gọi, cốc pha tủi sầu
Khoắc khoải giang đầu u uất
Dòng sông mạch đứt cội nguồn
Trăng non lẻ bóng ru hồn
Nửa treo núi bạc, nửa chôn đáy tình
Thổn thức bóng hình từ thuở
Sông hàn nước vỡ ly tan
Cánh chim bạt gió mây ngàn
Lìa quê lạc tổ, cung đàn bi ai
Dáng mẹ tang cài ủ rũ
Giữa bờ dâu phủ tình rơi
Bơ vơ tiếng Quốc khốc đời
Dư âm vọng lại, đọng lời cố hương !
Vivi
Tù vô tội
Ai có về quê tôi nước Việt
Nhớ đến thăm người bạn trong tù
Năm tháng dài tù giam ác nghiệt
Thân khô cằn rục rũ âm u
Ai có về cho tôi nhắn gửi
Lời tri ân đọng trái tim hồng
Khắc tên anh đậm trang Quốc Sử
Tạc bia vàng khắp nẻo non sông
Anh phải sống, các anh phải sống
Bứt xiềng gông, phá ngục vong nô
Lửa tự do bừng bừng sóng động
Thiêu độc tài thờ giặc Tàu Ô
Ai có về bên kia chế độ
Cho gởi theo một nén hương lòng
Nhớ đốt lên từng phần nấm mộ
Sông núi tàn, dân tộc lệ đong
Ai có về quê tôi nước Việt
Nhớ thăm tù vô tội oan khiên
Chốn tù lao liệm đời tru diệt
Lòng tự hào chí khí Rồng Tiên !
Vivi Norway 25.4.2012
http://lytuongnguoiviet.com/index.php/thovan/10117
No comments:
Post a Comment