Tuesday, November 15, 2011

ƠI NHỮNG “HẠT GIỐNG ĐỎ” CỦA ĐẢNG !

http://tiembao.multiply.com/journal/item/470/470


http://phamdinhtan.files.wordpress.com/2011/11/nguyenthanhnghi_4.jpg?w=200http://phamdinhtan.files.wordpress.com/2011/11/nxa.jpg?w=178&h=194
ƠI NHỮNG “HẠT GIỐNG ĐỎ” CỦA ĐẢNG !
-” Hoan hô chiến sĩ Điện Biên
Chiến sĩ anh hùng đầu nung lửa sắt
56 ngày đêm quần nhau với giặc ( * )
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn…”
-” Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn Nhất
Nhưng anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăng
Và anh chết trong khi đang đứng bắn
Máu anh phun theo lửa đạn cầu vồng…”
-” Khi hoà bình chưa kịp phủ hết màu xanh
Cuộc chiến điêu tàn vẫn còn bộn bề trên xứ sở
Chưa kịp ráo chân , đã lại chồng lên cuộc chiến mới!
Thương biết bao những anh bộ đội
Kẻ thù nham hiểm-chặn hai đầu cả bắc lẫn nam
Nhằm dồn nước Việt vào thế tiến thoái luỡng nan
Như ngọn lửa làm bùng lên sức mạnh những người con dân Việt!
Những người lính mang trên mình đầy thương tích
Chưa kịp nghỉ ngơi đã vội lên đường
Tất cả vì hai chữ Quê Hương!
Dù cơm không đủ ăn,nước không đủ uống
Đêm sương gió lạnh các anh đứng gác giũa rừng hoang
Để canh giấc ngủ yên cho người dân cho Tổ Quốc
Dù gian khổ cũng cắn răng chịu đựng
Ơi những cuộc hành quân xuyên rừng biên giới
Dù chiến trường phía bắc hay Tây Ninh
Những cái khát cháy khô giữa mùa nắng nóng
Anh vẫn hành quân…
Đạp lên hiểm nguy gian khổ
Dù phải hy sinh cái chết đến bất ngờ
Bởi anh nghĩ: đất nước là trên hết!
LÀM TRAI PHẢI CHO ĐÁNG LÊN TRAI!
Anh gánh nặng trên vai mình Tổ Quốc
Các anh thật xứng đáng là những ANH HÙNG!
Công ơn các anh được nhân dân đời đời ghi nhớ!
Nay Nông quốc Tuấn, lại Nguyễn Thanh Nghị, rồi Nguyễn Xuân Anh
Họ là ai sao dân không bao giờ biết?
Họ chẳng một giờ sống trong bom rơi đạn nổ
Họ là những công tử con quan sống trong vỏ bọc gấm nhung
Khi chiến trường Nam Bắc đang trong thời kỳ sục sôi lửa bỏng(1981)
Thanh niên Việt Nam lớp lớp tòng quân
Trong danh sách ấy sao không thấy Nông Quốc Tuấn
Là bởi bố ông hợp pháp hoá cho ông đi lao động nước ngoài
Để tránh chiến tranh hòn tên mũi đạn
Khi nghe ngóng đất nước tương đối bình yên(1988)
Nông thái tử trở về quê hương cũ
Vừa có tiếng lại vừa có miếng
Trong khi những người lính xông pha nơi trận mạc
Trở về với ba-lô con cóc trống không
Mấy nhánh hoa rừng làm món quà vô giá
Vì anh đã sống và chiến đấu cho Tổ Quốc
Cuộc đời anh đẹp tựa những bông hoa!
…Rồi Nguyễn Xuân Anh, rồi Nguyễn Thanh Nghị
Du tây du học mặt trông như tổng phệ
Cuộc đời chẳng bén mùi gian khổ
Số phận cứ đỏ như son!
Vì may mắn ông là con lãnh đạo
Các ông được cưng như trứng mỏng bọc điều.
Ơi những công tử con quan thời mới
Ơi những hạt giống đỏ của Đảng ta!
Các ông được hứng như hứng hoa
Cuộc đời gấm nhung trải thảm mượt lụa là
Khi chiến tranh nổ ra
Bố các ông lại hợp pháp hoá địa vị để tránh cho các ông khỏi vào quân ngũ
Biết bao cựu binh xưa tự hỏi:
Ta chiến đấu để bảo vệ ai?
Để bảo vệ cho các hạt giống đỏ
Của Đảng ta rồi đến nhân dân
Những chỗ khó khăn sao không thấy Tuấn, Anh, Nghị dấn thân?
Toàn tìm “cửa ngon” để trú
Câu nói người xưa đã không trở thành quá khứ:
“Ngồi mát lại ăn bát vàng”!!!
http://phamdinhtan.files.wordpress.com/2011/11/td.jpg?w=200
http://phamdinhtan.files.wordpress.com/2011/11/nongducmanh3.jpg?w=182&h=266
 

1/ Đoạn này tác giả nhớ sai, nguyên văn đoạn này:
Năm mươi sáu ngày đêm
Khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn !
( Chú thích của P.V.Đ.)
Phamvietdao.net: Bạn Dony đã hồi âm bài thơ sau đây gửi cho Phamvietdao.net sau khi đọc bài: Con trai Thủ tướng được bổ nhiệm Thứ trưởng Bộ Xây dựng…
Tác giả bài thơ đề cập tới 3 trường hợp: Ông Nông Quốc Tuấn Bí thư tỉnh ủy Bắc Giang, là con nguyên TBT Nông Đức Mạnh; ông Nguyễn Thanh Nghị Thứ trưởng Bộ Xây dựng, là con Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng; ông Nguyễn Xuân Anh đang giữ trọng trách tại UBND thành phố Đà Nẵng, là con của ông Nguyễn Văn Chi, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị, Trưởng Ban Kiểm tra …; bài thơ của Dony tỏ ra hoài nghi về năng lực và phẩm chất của những “ hạt giống đỏ” này, khi được bố trí vào những cương vị quan trọng trong bộ máy Đảng và Nhà nước…
Thiết tưởng sự hoài nghi trong bài thơ này là những điều mà nhiều người có thể chia sẻ và cảm thông với tác giả Dony…
Xuất phát từ những cảm xúc, suy nghĩ chân thành, mộc mạc của Dony, Phamvietdao.net mạnh dạn đưa lên để hy vọng có thể coi đây như là một thứ “ áp lực “ cần thiết để nhắc các ông Nông Quốc Tuấn, Nguyễn Thanh Nghị và ông Nguyễn Xuân Anh thấy được trọng trách của mình trước tiên đối với gia đình mình và đối với Đảng và Nhà nước, cái bộ máy đã tin cậy mà cơ cấu các ông vào các vị trí quan trọng…Các ông nhanh chóng chứng minh được bằng hành động cho đông đảo nhân dân thấy: các ông không tranh cái vị trí, vị thế “ngồi mát ăn bát vàng” mà các ông đang nối gót sự nghiệp cách mạng của cha, ông của các ông và của dân tộc chiến đấu, xây dựng một nước Việt Nam: Dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh…
Xin cảm ơn bạn Dony và xin gửi tới các ông Nông Quốc Tuấn, ông Nguyễn Thanh Nghị, ông Nguyễn Xuân Anh lời chúc thành công; xin bày tỏ niềm tin vào năng lực và phẩm chất của các ông, hy vọng các ông sẽ luôn xứng đáng là ” hạt giống đỏ ” ở các cương vị mà các ông được Đảng và Chính phủ đang giao cho nắm giữ ?!
Đầu đề của bài thơ do P.V.Đ đặt…


Được đăng bởi Nhà văn Phạm Viết Đào
http://phamvietdao2.blogspot.com/2011/11/oi-nhung-hat-giong-o-cua-ang.html

No comments:

Post a Comment