Fa - Xu - Ca
Nhớ linh xưa
Tóc ông bù xù, mắt ông thô lố
Đít ông độc tài, mồm ông xưng “bố”
Ông hay ở trong lều, ông ăn nhiều dầu mỏ
Ví ông: quốc gia ngân khố,
Ông viết Sách Xanh để lừa con đỏ.
Ai ngờ chúng lôi ông
Dưới ống cống lên, giết phanh thây ông đó.
Vâng lệnh Hội Quốc Liên, tôi tế ông:
Dầu một thùng, vàng một rổ
Ông ăn cho no, làm ma cho thiêng,
Bắt bọn độc tài đưa về dưới đó
Khốn nạn thân ông! Đéo mẹ cha nó!
Ai tai! Thượng hưởng!
VĂN TẾ HENRIVIÈR
Nhớ linh xưa,
Mắt ông xanh lè; Mũi ông thò lõ.
Đít ông cưỡi lừa; mồm ông huýt chó.
Nhà ông để lắm chai; sân ông giồng nhiều cỏ.
Ông vào làng Mật Đổ
Để diệt Cờ Đen; cho yên con đỏ.
Ai ngờ, chúng giết ông
Chúng mang đầu ông đi; Chúng để thây ông đó.
Vâng lệnh triều đình, tôi tế ông:
Chuối một buồng; trứng một ổ.
Ông ăn cho no ; ông nằm cho yên.
Nếu có linh thiêng; Xin hãy phù hộ!
Khốn nạn thân ông; Đéo mẹ cha nó!
Hỡi ôi! Thượng hưởng! )
http://faxuca.blogspot.com/2011/10/van-te-kadahfi.html
No comments:
Post a Comment